Phải chăng, có một bàn tay vô hình đang ngăn cản nỗ lực hội nhập của Việt Nam?

Ngày 11/9, blog Hoàng Trường trên VOA Tiếng Việt nêu vấn đề “Tại sao Quân uỷ Trung ương lại kêu gọi “chống diễn biến hòa bình” lúc này?

Tác giả đề cập đến bài viết “Quân đội tăng cường đấu tranh phòng, chống diễn biến hòa bình…”, đăng trên báo Quân đội Nhân dân ngày 6/9, và cho rằng, đây chỉ là việc thực thi Chỉ thị 24, do Bộ Chính trị ban hành ngày 13/7/2023.

Chỉ thị 24 đánh giá, mọi hình thức hợp tác quốc tế và thương mại, đều là mối đe dọa đối với an ninh quốc gia.

Tác giả nhận xét, làn sóng “chống diễn biến hòa bình” rộ lên hiện nay, giữa 2 khuynh hướng đối chọi nhau chan chát, kể từ ngày ông Tô Lâm “lên ngôi” mấy tháng nay.

Có dư luận cho rằng, dường như, ông Tô Lâm có vài dấu hiệu muốn lắng nghe ý kiến của cán bộ, đảng viên, đặc biệt là của quần chúng nhân dân, trong việc chọn nhân sự cho Đại hội 14. Trong khi đó, một “trend” chủ lưu khác, mạnh mẽ không kém, đang đối nghịch với xu hướng này, bằng cách sử dụng “hiệu ứng đám đông” đầy nguy hiểm.

Tác giả đánh giá, phải có một “bàn tay vô hình” đằng sau tất cả những chiêu trò cực đoan này. Từ “phong trào yêu nước” của thanh niên cờ đỏ tràn ngập trên mạng xã hội. Đến việc hướng dẫn nhà nhà, người người “bôi” cờ khắp mọi nơi. Tiếp đến là cao trào “phong sát” các văn nghệ sĩ nổi tiếng, từng lỡ biểu diễn trong các chương trình có cờ vàng trong quá khứ, nhằm thể hiện cái uy của Đảng và chế độ.

Tác giả đặt câu hỏi: Tại sao lại có chủ trương khủng bố này? Tại sao chỉ dạy thanh thiếu niên căm thù thực dân, đế quốc, mà không dám đề cập đến tội ác của quân xâm lược Trung Quốc trên 6 tỉnh biên giới phía Bắc, cũng như vai trò của Bắc Kinh trong việc chống lưng cho chế độ diệt chủng Pol Pot trước đây, và cả việc ủng hộ cha con Hun Sen hiện nay?

Theo tác giả, một bộ phận trong Đảng đã có sự tỉnh táo về tác hại của việc gậy ông đập lưng ông, của loại “hồng vệ binh” rơi rớt từ thời “Cách mạng Văn hóa” của Mao Chủ tịch.

Vậy tại sao, “Quân ủy Trung ương” và “Ban Văn hóa Tư tưởng” vẫn cho diễn lại những trò cũ mèm nói trên. Không lẽ, họ không lường được sự nguy hại của chủ nghĩa dân tộc cực đoan, như chính “Tạp chí Cộng sản” từng cảnh báo: Chủ nghĩa dân tộc cực đoan dễ dẫn đến xu hướng biệt lập, cục bộ, vị kỷ, chống lại xu hướng hợp tác, kết nối và hội nhập quốc tế, thậm chí có thể đi đến thỏa hiệp với chiến tranh xâm lược.

Tác giả nhận định, những việc làm của dư luận viên từ “lực lượng 47”, sẽ còn gây ra nhiều chuyện lợi bất cập hại.

Tại sao tinh thần “chống Mỹ cứu nước” – vốn được Tổng Bí thư Tô Lâm “giản lược” trong diễn văn nhậm chức – lại được dấy lên vào đúng thời điểm ông chuẩn bị sang New York, dự khóa họp Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc, và có thể kết hợp thăm (chính thức) Hoa Kỳ.

Tác giả cho rằng, chuyến thăm Hoa Kỳ lần này, sẽ có sự bàn bạc rất nhiều các biện pháp cụ thể, để triển khai khuôn khổ đối tác chiến lược toàn diện trong thời gian tới, về hợp tác kinh tế – thương mại – đầu tư.

Tuy nhiên, việc trao cho Việt Nam quy chế kinh tế thị trường vẫn gặp khó khăn, vì bị cho rằng, điều này chỉ tạo thêm cơ hội cho hàng hóa có xuất xứ từ Trung Quốc lách thuế của Mỹ.

Cuối cùng, vẫn theo tác giả, vấn đề Biển Đông có thể cũng sẽ là một nội dung quan trọng khác, trong nghị trình cuộc gặp Biden – Tô Lâm sắp tới, mà nhiều người tin là sẽ diễn ra.

Như vậy, xét từ phương diện cả kinh tế lẫn an ninh, tân Tổng Bí thư – Chủ tịch nước Tô Lâm rất cần sự hợp tác ngang tầm “đối tác chiến lược toàn diện” với Hoa Kỳ. Những cam kết lớn đang được mong đợi! Việc kêu gọi “chống diễn biến hòa bình” lúc này, liệu có phải là cố gắng cản trở nỗ lực hội nhập, ngăn cản Việt Nam bước vào một kỷ nguyên mới?

Xuân Hưng – thoibao.de