Việt Nam: Chế độ Công an trị – Người dân bị đàn áp

Theo bảng dự toán ngân sách Trung ương năm 2019 thì tổng thu ngân sách Trung Ương là 810.099 tỷ đồng. Thế nhưng chi cho Bộ Công An đến 82.348 tỷ đồng, chiếm hơn 10% tổng thu.

Được biết cũng trong năm này chính phủ chi cho Bộ Y tế chỉ có 14.816 tỷ, và chi cho bộ Giáo dục rất khiêm tốn, chỉ có 7.661 tỷ thôi.

Tính ra chi cho Bộ Công An gấp gần 4 lần số tiền chi cho y tế và giáo dục cộng lại. Đấy là thực tế cách phân bổ ngân sách Trung ương không những cho năm 2019 và năm nào cũng thế, tỷ lệ không thay đổi nhiều. Nhìn vào tỷ trọng phân bổ ngân sách như vậy, ta biết ngay nhà nước này trọng dân hay trọng họng súng và dùi cui?!

Y tế và giáo dục nói cho cùng đó là phần quyền lợi của dân, công an là quyền lợi của đảng. Căn nhà chế độ này đang đứng trên nền móng công an trị, nên họ đã dồn hết cho công an thay vì chia lại bớt cho quyền lợi dân. Từ con số chi tiêu, chúng ta có thể thấy rằng CS đã bòn rút sức khỏe và trí lực của toàn dân để bồi đắp cho thành trì bảo vệ mình, trong khi đó tiền là phần do dân đóng thuế. Vậy nên mới thấy chính quyền này nó khốn nạn như thế nào?!

Thực ra đổ nhiều tiền vào công an chỉ là bề nổi được thể hiện trên giấy tờ mà thôi, ở phần chìm của tảng băng mới đáng sợ hơn, phần đó là những đặc quyền rất lớn. Vậy phần chìm kia là gì? Đó là ĐCS cho ngành công an được phép thực thi quyền hành của mình ngoài khuôn khổ của luật pháp, và được mọi cơ quan hỗ trợ hết mình nếu chẳng may bị dư luận phản đối. Đây là quy định bất thành văn, vì nó vô pháp và phi nhân nên không thể quy định bằng văn bản được. Và thực tế, đây chính là mồi lửa thổi bùng dã tâm ác thú của những người bảo vệ chế độ mà hiện nay chúng ta đang chứng kiến nó diễn ra hằng ngày.

Như ta biết, mọi vụ án oan đều khởi điểm từ công an điều tra. Chính đặc quyền được phép sai và được mọi ban ngành bảo vệ nên công an mới mạnh tay nhục hình bức cung, mới trắng trợn tự tay hủy chứng cứ thật và tạo chứng cứ giả vv… Hãy nhìn kỹ quy tình tố tụng vụ án Hồ Duy Hải thì sẽ rõ, ban đầu là công an làm sai, tiếp theo cái sai của công an là sự toa rập của tòa án địa phương. Khi cái sai của công an và tòa án địa phương bị phanh phui thì đến lượt tòa án tối cao và VTV ra tay bảo vệ. Phải nói là tầng tầng lớp lớp.

Nhìn vào cái sai liên hoàn từ địa phương đến trung ương như thế, dưới mắt dân là sự khốn nạn là sự gian ác, nhưng dưới mắt công an thì khác, công an khắp mọi miền đất nước sẽ nhìn vào đó và xem nó như là một sự bảo chứng của đảng. Và từ đó về sau, chắc chắn công an sẽ mạnh dạn xuống tay với dân ngày một ác hơn và ngày một khốn nạn hơn.

Với 3 năm giết đến 226 người bị tạm giam nhưng chẳng thấy một công an nào đền tội trước pháp luật, đó là một sự bảo chứng. Nửa đêm tập kích vào nhà giết chết cụ già rồi mang xác đi phanh thây nhưng vẫn không có tội gì thì đó là thêm một sự bảo chứng nữa. Ép cung nhục hình tạo dựng chứng cứ giả bị dân phản đối thì được cả tòa án tối cao và VTV bảo vệ, thì đấy cũng là thêm một sự bảo chứng nữa. Và cứ như thế hằng năm những sự bảo chứng ấy cứ show ra, và những kẻ đang có nhiệm vụ bảo vệ chế độ hiểu rằng, đảng đã bảo họ là hãy xuống tay cho tàn bạo đi và đừng lo hậu quả, vì tất cả đã có đảng lo. Cho nên cứ thế, cái ác và sự tàn bạo cứ ngày một leo thang. Đó chính là dụng ý thâm hiểm của ĐCS mà nói trắng ra là dụng ý của BCT. Nó thật đáng sợ.

Ảnh: nhiều nguồn tin trong nước tiết lộ lực lượng tấn công vào Đồng Tâm của Bộ Công An Việt nam hôm 9/1/2020, có 3.000 lính đặc nhiệm mặc áo chống đạn và hàng trăm xe chuyên dụng – có bài báo nhận định đây là cuộc tấn công quân sự của chính quyền vào nhân dân, giết chết Đảng viên 84 tuổi Lê Đình Kình và bắt đi 30 người dân vô tội

Tuy trên báo lúc nào họ cũng rao giảng đạo đức vì dân vì nước, nhưng thực tế BCT không coi lòng dân là cái đinh gì cả. 75 năm qua, ĐCS đã dùng tội ác và cánh tay tàn bạo công an để khắc chế dân rất thành công, điều đó không phải bàn cãi nữa và tất nhiên đấy cũng sẽ là chính sách xuyên suốt của ĐCS. Công sản nó thế, còn người dân chúng ta thì sao? Hãy nhìn vào bản chất của nó mà biết phẫn nộ, để ngày mai con cháu chúng ta có gì đó tự hào về cha ông mình chứ đừng để mai sau chúng nó trách móc rằng “lớp già quá hèn nhát, họ đã đẩy hết mọi khó khăn cho lớp trẻ chúng ta gánh vác!”.

9 ngày kinh hoàng nhục hình, bức cung qua lời tự sự của tử tù Nguyễn Thanh Chấn với quy kết giết người.

Khi chúng tôi hỏi: “Vì sao không giết người mà ông lại viết lá đơn tự thú ngày 29/9 ấy?”, trái với lời lẽ nhát gừng, yếu ớt bình thường, giọng ông Chấn bỗng lưu loát hẳn lên. Chắc hẳn “đoạn phim” đau thương đó đã tua đi tua lại đậm nét trong trí nhớ ông suốt bao năm qua:

“Ngày 20/9 tôi lên huyện, công an lấy dấu chân dấu tay của tôi rất nhiều lần, rồi hỏi đi hỏi lại rất nhiều lần. Tối họ cho về, ngày hôm sau lại lên, gặp cán bộ Nguyễn Hữu Tân, lại dấu chân dấu tay, rồi đánh tôi rất đau. Tôi kêu: Tôi có giết người đâu mà các anh bắt tôi nhận? Cán bộ Tân bảo: Cho mày uống thuốc lú cho mày cãi khỏe, mày không biết rồi mày khắc phải nhận. Từ đó các cán bộ Nguyễn Văn Dũng, Ngô Đình Dung, Đào Văn Biên, Nguyễn Trung Thành, Tuyến, Trần Nhật Luật thay nhau túc trực suốt 4 – 5 ngày đêm liền bức cung tôi“.

Trong phòng đi cung có một chiếc giường nhỏ nhưng tôi không hề được nằm một phút nào. Họ đá, họ đấm, họ dùng dép đánh vào hai bên tai tôi. Đầu óc tôi như nổ tung ra. Họ không cho tôi về, không cho tôi ngủ, dọa nạt bắt buộc ép tôi thế này ép tôi thế nọ. Như cán bộ Ngô Đình Dung bắt tôi phải chỉ giấu dao ở đâu? Dưới giếng à? Hay dưới ao? Tôi bảo tôi có giết người đâu mà giấu dao. Ông Luật bắt tôi vẽ dao, tôi bảo tôi biết dao nào mà vẽ? Ông Luật bảo tao cho mày một búa vào đầu mày chết bây giờ! Cán bộ Nguyễn Hữu Tân trên tay lúc nào cũng lăm lăm con dao trên tay hăm dọa tôi, ép buộc tôi phải nhận…”.

Cuối cùng, đến ngày 29/9. Suốt đời tôi không quên được giây phút đó. Nước mắt đầm đìa, tôi nghĩ đến những ngày tháng làm ăn lương thiện, đến mẹ, đến vợ, đến những đứa con thơ ở nhà. Tôi biết mình làm thế này là ký án tử hình cho chính mình, là có thể không bao giờ còn được gặp vợ con nữa. Nhưng tôi không còn cách nào khác! Tôi mệt quá, đau quá, sợ quá! Cứ hành hạ mãi thế này thì chết mất… chỉ mong sao kết thúc càng sớm càng tốt những giây phút kinh hoàng này. Thế là tôi nhận đã giết người, để dao trong tủ.” Ông Chấn cay đắng kể lại.

Ảnh: Ông Nguyễn Thanh Chấn được minh oan sau gần 10 năm ngồi tù oan

Người ta liền bắt tôi viết đơn tự thú. Lá đơn đó, chính cán bộ Ngô Đình Dung đọc cho tôi từng câu, từng chữ một. Rồi người ta bắt tôi đọc to cái đơn đó lên, ghi âm lại. Ngay chiều hôm đó, người ta cho tôi lên trại Kế. Có ngày chuyển 4 – 5 phòng giam.

Có lần người ta quẳng tôi vào cùng buồng giam với 4-5 “đầu gấu”, thằng nào cũng to béo, xăm trổ đầy mình. Có thằng tên là Hồng Hiển bắt tôi “phục vụ” nó. Và suốt cả tháng sau, họ bắt tôi diễn. Họ làm mẫu cho tôi diễn. Diễn đi diễn lại. Đâm như thế nào. Bế cô Hoan đập xuống đất thế nào. Đến ngày 30/10, tại trại Kế, họ dựng lại hiện trường, bắt tôi diễn lại từ đầu tới cuối, chụp ảnh, ghi hình…

Hai phiên tòa xét xử phạm nhân Nguyễn Thanh Chấn diễn ra tại Bắc Giang ngày 26/3/2004 (sơ thẩm) và 27/7/2004 (phúc thẩm) thu hút rất đông người dân tham dự. Sau này lật lại hồ sơ vụ án, ai cũng có thể thấy là quá trình điều tra cũng như các bản cáo trạng luận tội đều bộc lộ hàng loạt sơ hở, thiếu sót.

Ví dụ như người ta chỉ căn cứ vào bản nhận tội của ông Chấn để kết tội ông (mặc dù luật nói rõ không thể chỉ căn cứ vào bản nhận tội để xét xử mà còn phải căn cứ vào các bằng chứng, chứng cứ khách quan khác); hay không tìm thấy chuôi con dao gây án; hay dấu chân của ông Chấn chỉ “gần đúng” với dấu chân nghi phạm để lại hiện trường; hay có nhiều nhân chứng đã làm chứng trước tòa về tình trạng ngoại phạm của ông Chấn.

Ví dụ ông Thực, một người cùng thôn, xác nhận đã đến quán ông Chấn nhờ ông Chấn bấm số điện thoại gọi cho số máy 566095 – bảng kê điện tử của bưu điện cho biết cuộc gọi kéo dài từ 19 giờ 5 phút đến 19 giờ 20 phút 31 giây, nghĩa là trùng với quãng thời gian chị Hoan bị giết); hay tòa nhận định ông Chấn không chứng minh được từng phút một trong quãng thời gian từ 19 giờ đến 19 giờ 30 ông đã đi đâu, làm gì (trong khi có một nguyên tắc quan trọng là tòa phải chứng minh công dân có tội chứ công dân không có nghĩa vụ chứng minh mình vô tội)…

Trước tòa, các luật sư bào chữa đều phân tích kỹ những thiếu sót, sơ hở này. Trước tòa, ông Chấn cũng một mực kêu oan, nói rõ trước đó mình nhận tội vì đã bị ép cung, nhục hình.

Nhưng bất chấp tất cả, cả hai phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm đều kết luận: Công dân Nguyễn Thanh Chấn đã phạm tội giết người, “với hành vi hung hãn, tàn bạo, độc ác, cố tình thực hiện đến cùng”, nhưng vì phạm tội lần đầu, nhân thân tốt, là con liệt sĩ, “sau một thời gian gây án đã thành khẩn khai nhận tội lỗi, tạo điều kiện cho các cơ quan tiến hành tố tụng sớm kết thúc vụ án”, nên “chỉ” áp dụng hình phạt: Chung thân!

Ảnh: “Ai cũng gù, mình thẳng lưng sẽ thành khuyết tật” – câu nói khiến cả nước sực tỉnh về hiện thực của hệ thống công quyền ở Việt nam của Bị cáo Diệp Thị Hồng Liên (người mặc áo đen trong hình) – trưởng phòng khảo thí – bà đã chỉ đạo 3 tổ trưởng và các giáo viên chấm thi tự luận môn Ngữ Văn nâng điểm cho 20 thí sinh ở tỉnh Hòa Bình

Cho tới nay, trong số các Ủy viên Bộ CT Đảng CSVN, thì Tô Lâm, đại tướng, Bộ trưởng Bộ CA là người lắm điều tiếng nhất. Và đã có không ít các vị lãnh đạo lão thành có đơn thư gửi tới tận Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tố cáo về những việc làm sai, thậm chí là nguy hại cho đất nước.

Nhưng đáp lại là sự im lặng đến khó hiểu từ ông Nguyễn Phú Trọng và Bộ Chính trị.

Vậy chúng ta cùng điểm qua, Tô Lâm đã mắc những tội gì, và là kẻ gian hùng như thế nào?

Thứ nhất: Vai trò của Tô Lâm trong vụ án đánh bạc qua mạng ở C50.

– Vụ án đánh bạc nghìn tỉ của Nguyễn Văn Dương con rể Phạm Quang Nghị, xảy ra có đến hai năm, dưới thời Tô Lâm làm Bộ trưởng, còn khi khởi sự thì Tô Lâm là Thứ trưởng phụ trách an ninh. Lâm quen biết qua lại với Nguyễn Văn Dương và ủng hộ Dương đánh bạc lấy lời chia nhau, nên khi Phú Thọ phát hiện ra nhưng Tô Lâm không cho bắt. Trước khi bị bắt 1 tuần, Nguyễn Văn Dương còn đưa vợ Tô Lâm đi mua sắm thăm thú cả tuần lễ ở châu Âu, nói vậy chắc Tổng Bí thư thấy rõ quan hệ gắn bó giữa Tô Lâm và Nguyễn Văn Dương. Vậy Tô Lâm không có trách nhiệm gì trong vụ án động trời này sao?

Sau đó, Tô Lâm để cho Trần Văn Vệ chỉ đạo ông Hoành bắt Nguyễn Thanh Hóa, Phan Văn Vĩnh và đối xử vô cùng tàn tệ, đến nỗi Phan Văn Vĩnh bị bệnh nặng suýt chết trong trại mới được đưa đi bệnh viện.

– Vụ án AVG: Trong vụ án này, chủ mưu là Nguyễn Bắc Son và Phạm Nhật Vũ. Nhưng nếu không có Tô Lâm bảo kê bằng các công văn như:

*Một là công văn số 2889/BCA-A61, khẳng định việc mua bán giữa Mobifone và AVG là đúng pháp luật, đúng quy định, giá cả hợp lý . Chính nhờ công văn này mà Bắc Son ” yên tâm ” chỉ đạo Trương Minh Tuấn ký Hợp đồng. và điều đáng nói là công văn này hoàn toàn sai chức năng, vì Bộ CA có phải cơ quan định giá tài sản của Doanh nghiệp đâu?

* Hai là công văn số 418/BCA-TCAN là công văn đồng ý đưa vào tài liệu Tối Mật

Công văn này chính là để bịt mồm báo chí, và sau này khi tòa án xét xử thì cũng là công văn bịt mồm luật sư và Hội đồng xét xử. Mặc dù Tòa án đề nghị cho công bố nhưng Tô Lâm không đồng ý. Vì có chữ Mật, nên  không ai phản biện và giờ vì chữ Mật đó mà hàng loạt cán bộ có năng lực phải vào tù?

Ảnh: Đại tướng Tô Lâm, Bộ trưởng Bộ công an và Chủ tịch nước Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng

Vì sao Tô Lâm lại ký văn bản để AVG từ tư nhân lại phải chỉ bán cho Công ty nhà nước? Rõ ràng đây là con đường Nguyễn Bắc Son-Tô Lâm và Phạm Nhật Vũ đã vẽ ra để rút tiền nhà nước. Tô Lâm là người nổi tiếng trong các Bộ trưởng Công an về khoản ăn tiền. Vậy thì Vũ đã đưa Tô Lâm bao nhiêu? Không có đồng nào sao? Nếu không phải là 5-10 triệu đô la Mỹ thì còn lâu Nhật Vũ nhận được bản án vô lý như vậy.

Thứ hai : Vụ đưa lực lượng an ninh, tình báo sang tận Đức để bắt cóc Trịnh Xuân Thanh.

Đây là vụ án điển hình về việc làm vi pháp luật pháp quốc tế và khiến uy tín của VN bị ảnh hưởng nặng nề trong thời gian dài…Và cho đến giờ vẫn còn bị một số quốc giacảnh giác” và vô hiệu hóa các lực lượng an ninh, tình báo của VN tại châu Âu.

Vụ này, Tô Lâm làm là để thỏa mãn ý chí cá nhân của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, và để thể hiện ” lòng trung thành tuyệt đối” với TBT…Có lẽ vì vậy, Ông Trọng đã trả ơn Tô Lâm bằng cách dẹp đi tất cả những tội lỗi của Tô Lâm trọng vụ AVG, vụ án giết ông Kình tại xã Đồng Tâm, và nhiều khuyết điểm tày trời khác.

Thứ ba : Tô Lâm là tay sai của Trung Quốc.

Việc này thể hiện rõ ở điểm : Tô Lâm đã cho thay đổi Bộ máy Bộ CA  theo mô hình tổ chức của CA Trung Quốc. Từ 8 Tổng cục, thực ra có thể giải tán 6 Tổng cục để giảm đầu mối, bớt cồng kềnh, nhưng Tô Lâm cho giải tán hết, đặc biệt là hai Tổng Cục lẽ ra phải giữ là  Tổng cục An ninh và Tổng cục Cảnh sát. Cực kỳ nguy hiểm nữa là Tô Lâm cho xóa hết phòng Tình báo ở Công an các tỉnh biên giới phía Bắc, khiến cho công tác nắm tình hình ngoại biên bây giờ không có.

Nhiều cán bộ lão thành trong lực lượng CA đã phản đối, nhưng Tô Lâm phớt lờ tất cả.

Tô Lâm cho giải tán hết để mình nắm quyền đến Trưởng phòng. Bây giờ đến Trưởng phó phòng các Cục, các tỉnh đều do Bộ trưởng bổ nhiệm. Việc bổ nhiệm bây giờ nhất thiết phải có tiền. Theo dư luận anh em công an thì cấp phòng mất vài tỉ, nếu là phòng kinh tế, cảnh sát giao thông thì 5 tỉ. Cấp Cục trưởng Cục phó, Giám đốc, Phó giám đốc các tỉnh chi ít cũng là 1 triệu đô la Mỹ. Thì ra việc giải tán các Tổng cục là để Tô Lâm thâu tóm quyền lực, là để ăn tiền và ăn nhiều tiền.

Ảnh: Công văn 2889/BCA-A61 và công văn 418/BCA-TCAN đều do Tô Lâm ký và đóng dấu Mật, Tối Mật

Trên các trang mạng trong 3 năm qua cũng đã từng nêu về năng lực của Tô Lâm. Thử xem một số vụ lớn đã xảy ra mà các trang báo mạng đã nêu thì thấy rõ năng lực Tô Lâm.

– Vụ giàn khoan 981, năm 2014 các Công ty nhà máy ở Bình Dương bị đập phá với cớ phản đối Trung Quốc – Tô Lâm im lặng thả nổi.

– Vụ Formasa năm 2017, Nghệ An, Hà Tĩnh biểu tình, Quốc lộ 1 tắt nghẽn cả tháng trời, dân bắt bớ khống chế cán bộ, Tô Lâm bất lực.

– Năm 2018, vụ phản đối Đặc khu, biểu tình cả nước, Bình Thuận bị kẻ xấu xông vào đập phá Tỉnh ủy, ủy ban, đốt xe, đốt nhà, bắt Công an, lột súng, lột áo giáp Công an. Tô Lâm không chỉ đạo xử lý kịp thời. Phó Giám đốc Công an Bình Thuận phụ trách an ninh là Lê Việt Thắng (người của Tô Lâm chuyển vào) đã để bạo loạn, không xử lý được nhưng không bị kỷ luật. Ngược lại, Tô Lâm đưa lên làm Giám đốc, bị Tỉnh ủy phản đối. Tô Lâm phải đưa về làm Giám đốc Công an Bạc Liêu vừa được lòng với bố của Thắng, vừa ẳm gọn một cục đô la.

– Năm 2019, vụ Đồng Tâm là điển hình về sự yếu kém của Tô Lâm. Một việc đơn giản như vậy xảy ra kéo dài đến 2 năm, không phương án giải quyết, cuối cùng duyệt kế hoạch nổ súng nửa đêm để tiêu diệt ông Lê Đình Kình để 3 Công an chết oan mạng. Rõ ràng chiến thuật sai, vô cùng non kém. Với trình độ đó mà Tô Lâm dám xưng mình là Giáo sư an ninh ư! Nhà khoa học, nhà giáo được phong Giáo sư phải lăn lộn trong khoa học, phải giảng dạy, phải nghiên cứu, có công trình. Tô Lâm không lên bục giảng, chỉ nói chuyện vài buổi rồi cho lính viết một vài cuốn sách, vậy mà chễm chệ chức danh Giáo sư an ninh. Thật xót xa thay cho đội ngũ thầy cô giáo ngành an ninh.

Mới đây trên mạng nêu rõ người viết luận án Tiến sĩ cho Tô Lâm là Thượng tá Nguyễn Xuân Thao, vừa được Tô Lâm trả ơn cho giữ chức Phó giám đốc Công an tỉnh Đồng Nai.

Đại tướng Tô Lâm là con người như vậy, các quân sĩ dưới quyền càng tệ hơn, điều này giải thích lý do hàng triệu người dân Việt Nam vẫn đang bị ĐCS cai trị, đè nén hết sức dã man thông qua bàn tay đen đúa của lực lượng công an XHCN.

Ảnh: Chủ tịch AVG Phạm Nhật Vũ trước tòa

Hoàng Trung từ Hà nội – Thoibao.de (Tổng hợp)

Những sự thật về Tô Lâm – Hồ sơ tuyệt mật

Kasse animation 7.8.2023